Disneyland 1972 Love the old s
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
Phan_3

Chương 7 : Người bạn lâu năm ko gặp

Trong lúc nó ngủ ( nó coi tivi ngủ quên ạ ) , hắn đi tham quan bản doanh của nó . Đi tới đâu hắn đều được mọi người cung kính chào . Hắn thì chả để tâm , cứ lạnh lùng bước đi tới nơi hắn cần đến . Đi qua các dãy hành lang sang trọng . Hắn đứng trước một căn phòng . Mở cửa , bước vào như ở nhà của mình . Căn phòng bao phủ màu đen rùng rợn . Trong phòng chỉ có duy nhất một cái bục đựng một quyển tập và một bộ bàn ghế kế bên . Ở trên còn có một cái đèn sang trọng . Hắn tiến tới , mở quyển tập ra . Có một tia kinh ngạc xẹt qua mắt hắn . Thì ra đây là nơi nó viết nhật kí và quyển tập hắn đang cầm chính là nhật kí của nó . Hắn mở ra , đọc bình thường . Trang đầu tiên nó viết :

Ngày…/tháng…/năm…

Hôm nay , sắp xa thân yêu rồi , sắp trở về bản doanh của tổ chức ở tận bên lục địa Australia í . Ôi , biết vậy mình thành lập tổ chức ở rùi . Mà cũng vui vì bên đó , nhỏ Ái có thể gặp lại người nhỏ luôn mong thấy được nụ cười , ánh mắt của người đó . Mình còn được gặp anh hai nữa . Nghe nói anh hai đang làm phó tổ chức của cái tổ chức nào đó , lớn hơn tổ chức của mình nữa chứ .

Ngày…/tháng…/năm…

Haizz , hôm nay ăn trúng cái gì mà xui thế ko biết . Va phải ai ko va . Va đúng chủ nhân của tổ chức VampireBlack , anh hai là phó tổ chức ko phải chủ nhân. Mà tên mình va phải là chủ nhân . Mà tên ấy nhìn lạnh lùng lắm . Mà hắn ta rất đẹp , có khi còn hơn mình ấy nhỉ ? Anh ta là Lí Nhất Nam . Con trai của chủ tịch tập đoàn B.I lớn nhất thế giới . Vậy là mình liều mạng thi đấu với anh ta . Cầu mong mình ko phải đi gặp ông bà tổ tiên trước tuổi .

Ngày…/tháng… /năm…

Hôm nay , thi đấu võ mồm với hắn ta . Thua từ trên xuống dưới luôn . Đây là lần đầu tiên mình thua một người . Trước giờ về đấu võ mồm có thua ai đâu nhỉ ? Mệt , suy nghĩ nhiều làm gì , đi ngủ cái đã . Buồn ngủ từ sang tới giờ . Ngủ xong đi dạo ở công viên gặp hắn . Mình với hắn đi ăn , có cô thu ngân chơi chém gió số tiền . May mà mình có tính trước khi gọi món . Mà mình ăn cũng đâu có nhiều đâu . Ít xỉn à ( ít …chết liền )

Ngày…/tháng …/năm

Ngủ dậy , cảnh vật lạ hoắc . Thì ra ở bản doanh tổ chức hắn . Hôm nay thi đấu võ tự do với hắn . Lúc thi hắn ko đánh mình cái nào . Mình có ra đòn nhưng ko trúng , hắn né rất chính xác và nhanh . Lúc đi trên xe , hắn có hỏi thăm mình . Lúc đó , tự nhiên mình thấy vui lắm , ko biết vì sao . Hắn chở mình tới tận bệnh viện , tại lúc nãy hắn khóa tay mình chặt quá nên bị bầm chút xíu à .

Đọc xong nhật kí của nó , tim hắn bỗng rung động . Đi ra khỏi căn phòng hắn tới phòng trà ngồi nhâm nhi li trà ô long . Nó lúc này cũng dậy rồi , đi tìm hắn mới biết hắn đang ở phòng trà . Li trà ô long hắn đang uống là do chính tay nó pha . Nó pha rất ngon , khác hẳn những người ở bản doanh tổ chức pha cho hắn . Uống vô còn vị ngọt ngọt ở đầu lưỡi . Ái và Thiên giờ cũng về tới bản doanh tổ chức nó . 4 Tụi nó nói chuyện vui vẻ . Thì một cô gái có dáng chuẩn S , cao bằng nó , mái tóc màu nâu óng ả dài ngang lưng , đôi mắt xanh lá long lanh đẹp gần bằng nó và nhỏ . Nó và nhỏ quay đầu ra nhìn , tụi nó la lên , chạy lại ôm cô gái ấy nói giọng vui vẻ :

- AAAAA , Ân , mày về rồi nhớ mày quá , đi Mỹ mấy năm mà ko có một tin tức hay lá thư gì về mày – nhỏ ôm Kiều nói giọng vui sướng

- Oh , Đại Tỉ của VampireDark đi thì ko có một lá thư gửi về , mà về thì cũng ko báo , tao giận – nó nói giọng giận dỗi

- Thôi mà , tao biết lỗi rồi , tha cho tao đi mà Ayame – Ân nói giọng năn nỉ ( Ayame là tên Nhật của nó , nhỏ là Akiko còn Ân là Yori . Vì 3 tụi nó trước đây đều ở bên Nhật để hoàng thành cái công trình mà ba nó bắt tụi nó phải làm nên tụi nó lấy tên Nhật luôn )

- Mà anh chàng đằng sau mày là ai thế ? – nhỏ chỉ chỉ vào anh chàng đứng sau Ân . Đó là một anh chàng đẹp trai , mái tóc màu đen mượt , đôi mắt màu đỏ rất đẹp

- À , đây là Hải Thái Nhân , bạn tao , người VN chính gốc luôn á – Ân giới thiệu

- Chào mọi người – Nhân bước lên trước Ân , vui vẻ chào

- Umk , chào mình là Trương Hạ Băng – nó dơ tay ra tỏ ý muốn bắt tay với Nhân . Nhân cũng dơ tay ra . Khi 2 người chuẩn bị bắt tay nhau … Xẹt . Nó rung mình nhìn về phía hắn . Hắn đang liếc nó bằng với ánh mắt lạnh lùng . Nó vội vàng rút tay lại . Nhân ko dấu nổi vẻ khó hiểu . Từ trước giờ hắn có vậy đâu

- À , thì ra đây là Băng chủ nhân lừng lẫy trong giới hắc đạo mà mọi người từng nhắc đến sao , thật hân hạnh được gặp Băng chủ nhân ở đây – Nhân nói và nở một nụ cười

- Còn tôi là Ngô Khả Ái – nhỏ giới thiệu ngắn gọn , nhỏ chẳng thèm dơ tay ra bắt

- À , mấy anh , đây là Triệu Vương Kiều Ân , bạn tụi em , mới từ Mỹ về

- Ờ - hắn và anh trả lời cho có

- Còn anh chàng kia là … - nó đang định nói thì hắn chen vào :

- Khỏi giới thiệu – hắn trả lời lạnh lùng

- Tên kia , mày lại đây – anh chỉ vào mặt Nhân hất tay lại

Nhân thấy vậy tiến tới nở nụ cười tỏa sáng , nói :

- Hello , lâu rồi ko gặp 2 vị chủ nhân lừng danh đây – Nhân nói giọng đùa giỡn

- Tao đập mày chết – hắn nói giọng lạnh lùng

- Mày đi mà ko thư , về mà ko báo , chịu phạt là chính xác nhất – anh nói giọng kiên định

- Ủa , mấy anh biết nhau hả ? – nó , nhỏ và Ân đồng thanh

- Thì cái thằng này là con trai chủ tịch tập đoàn S.I lớn thứ 5 thế giới , mai mốt nó là người thừa kế ngôi vị chủ tịch nên qua Mỹ du học . Thằng này là Đại sư phụ của tổ chức anh . Hắn ta có biệt danh rất hot mà cô gái nào phải lòng thằng này chắc đau lắm đây ! Biệt danh đó là … um um – anh đang định nói thì Nhân bịt miệng anh lại

- Ai đánh mà mày khai hả thằng kia ? – Nhân quát

- Hì , tao kể chứ tao đâu có khai ra đâu – anh nở một nụ cười làm tim ai đó đập nhanh

- Tụi bây thôi đi , bây giờ phạt cái gì ? – hắn bây giờ mới lên tiếng , nhưng cái giọng vẫn vậy đều đều , ko lên cũng ko xuống , vô cùng lạnh lùng . Có lẽ 2 từ lạnh lùng đã hóa băng con người và trái tim hắn . Vậy mà bây giờ trái tim và con người băng giá ngàn năm ấy sắp tan chảy chỉ vì một con nhóc ham ăn , ham ngủ , lanh chanh , lóc chóc .

- Ăn là nhất – tụi nó đồng thanh tập 1 . Vì tụi nó rất thích ăn , nhất là ăn kem . trong ba tụi nó đứa ăn giỏi nhất là nó .

- Nhưng … - tụi hắn đồng thanh nhăn mặt nói , nhưng chưa kịp nói tụi nó đã xen vào :

- Im lặng là đồng ý , lên tiếng là nhất trí , cãi lại là đồng tình , thanh minh là thú nhận cho tụi này đi ăn – tụi nó đồng thanh tập 2

- Haizz , vậy ăn gì ? – tụi hắn buộc phải thở dài và đồng ý . Hắn vẫn còn ý để đấu lại nhưng mà hai thằng bạn của hắn nói vậy thì hăn ũng theo luôn . Chứ người như hắn sao lại đấu võ mồm thua tụi nó được . Hắn từng đấu võ mồm lại nó – người giỏi đấu võ mồm trong ba đứa tụi nó . Sao lại ko đấu thắng được ba người tụi nó .

- Ăn kem – tụi nó đồng thanh tập 3

- Vậy đi thôi nhanh lên – hắn đứng dậy kéo tay trái nó đi ra gara ( tay phải của nó đang đau chưa hồi phục nếu muốn biết tại sao thì xem lại chương 6 ) . Tụi kia cũng mỗi đứa một xe mà chạy . Hắn vẫn là Ferrari California màu trắng toát . Nó ko phản đối vì hắn lấy cái xe màu này và hiệu này . Vì có 2 lí do là : Khi đua xe trên “ đường đua đẫm máu ” nó vẫn dung xe hiệu này và màu trắng là màu nó thích . Anh và nhỏ là một con BMW màu cam chói lóa . Nhân và Ân là một chiếc Lexus màu vàng chói ko kém gì xe của anh và nhỏ mặc dù đây là trời tốt chứ ko phải trời sang . Tụi nó bước vào xe , chưa kịp thắt dây an toàn tụi hắn đã rồ ga vọt nhanh làm tụi nó đứng tim . Như biết có lời thách thức muốn gửi đến mỗi người . Tụi hắn nhấn ga . Cuộc đua xe của tụi hắn bắt đầu . Nó thì cứ tỉnh bơ nghe nhạc , nhỏ thì đọc manga còn Ân thì ăn kẹo , chả để tâm tới chuyện xung quanh . Hắn luồng lách , đánh võng từa lưa hột dưa và cuối cùng dừng tại một quán kem lớn nhất lục địa Australia . Kết quả cuộc thi hắn về nhất , anh về nhì , Nhân về ba . Tụi nó kéo tụi hắn tới phòng vip , nó bắt đầu công việc , nó cầm thực đơn lên , liếc qua một cái , sau khi đã nắm bắt giá cả , nó mở miệng đầu tiên và nó chỉ kêu ình nó và hắn . Nó biết hắn ăn gì cũng được nên kêu một lèo làm bà cô phục vụ chóng mặt :

- Cho 2 sôcôla , 2 vani , 3 dừa , 2 bịch bánh tráng trộn , 2 ô long , 4 bịch bánh snack , 2 cây kẹo mút , à quên cho thêm 1 dĩa trái cây ướp lạnh và yogurt đá , em cảm ơn chị - nó nở nụ cười rạng rỡ ( ăn là vui à )

- Cho em 2 táo , 3 dừa , 1 sôcôla , 3 bịch bánh snack , 4 cây kẹo mút , dưa hấu ướp lạnh , à cho em 1 li trà phỗ nhĩ nữa nha chị - nó mới dứt lời nhỏ đã lên tiếng gọi món

- Chị ơi ! Cho em 3 dâu , 2 táo , 1 dừa , 5 snack , 2 kẹo mút , đu đủ ướp lạnh , cho em thêm một li trà Anh nữa , cảm ơn chị ạ ! – Ân lễ phép

- Ờ , mấy em chờ chút – bà cô phục vụ bước đi . Còn tụi hắn sau khi nghe tụi nó gọi món , tụi hắn tiếc thương cho cái túi tiền của mình , nghĩ :

- Haizz , biết vậy đưa đi ăn kem ở cái chỗ nào rẽ rẽ rồi , tự nhiên đưa vô cái quán kem này , đúng là xui mà – tụi hắn nghĩ trong đau khổ , chỉ có mình hắn là mang nhiều tiền nhất trong đám vì hắn đã chứng kiến nó đi ăn với hắn như thế nào rồi . Anh cũng mang nhiều nhưng anh ko nghĩ nhỏ lại có thể ăn nhiều như cô em gái của anh được . Còn Nhân ? Nhân mang ko nhiều lắm ( chỉ có 2 cái thẻ thôi à ) , vì anh ko ngờ Ân lại ăn nhiều tới vậy , bên Mỹ Ân đâu có vậy đâu ? Sau ít phút món ăn được đưa ra , tụi nó ko cần biết những chuyện xung quanh cứ múc , đưa vào miệng và nuốt . Sau 10 phút đồ ăn tụi nó kêu ra hết sạch , chỉ còn li trà , mấy miếng trái cây . Bọn hắn ngạc nhiên , sao ko ăn hết và uống luôn mấy li trà đi . Chừa lại làm gì ?

- Sao ko ăn hết mấy miếng trái cây với uống hết mấy li trà đi ? – anh và Nhân hỏi hắn cũng ko thèm mở miệng

- Thiên này , anh uống đi , em kêu cho anh mà , em biết anh rất thích trà phỗ nhĩ – nhỏ mỉm cười , dịu dàng nói

- Ờ , cảm ơn em – anh cũng mỉm cười đáp trả - một nụ cười làm ai đó rung động

- Nhân , uống đi , trà này Nhân thích lắm mà , Ân kêu cho Nhân uống đó – Ân dịu dàng nói và đẩy li trà qua cho Nhân

- Uây , anh uống đi – nó nói giọng dịu dàng với hắn

- Ko uống – hắn nói giọng lạnh lùng pha lẫn dịu dàng ( ông này biết giữ lời hứa gớm , nếu ko biết tại sao hắn dịu dàng với nó xin mời coi lại chương 5 )

- Thôi trà này tôi kêu cho anh ấy , tôi biết anh thích uống trà ô long nên tôi kêu cho anh đó , uống đi – nó nói giọng năn nỉ

- Tôi thích cô pha hơn – hắn nói tỉnh bơ , nhưng câu nói tỉnh bơ đó đã khiến ai đó rung động và vui mừng

- Ha … hả ? – nó hỏi lại giọng ngạc nhiên

- Ko nói lại lần nữa – hắn nhíu mày nói

- Vậy về nhà tôi pha cho , giờ về ha ? – nó nói dịu dàng , trong lòng một cảm giác vui vui dâng lên

- Chị ơi tính tiền – Ân nói to

- Vâng – chị nhân viên đi tới . Chỉ đơ toàn tập với sắc đẹp mĩ nam của tụi hắn . Chỉ cứ đứng như vậy

5 phút trôi qua

10 phút trôi qua

Lúc này đã có 10 cô nhân viên ăn mặt màu mè , son phấn lòe loẹt như con vẹt đứng chỗ bàn tụi nó và tụi hắn . Những câu nói : “ anh ơi chụp với em một nha ? ” , “ anh đi chơi với em nha ? ” cứ bay vào tai tụi nó . Tụi nó đập bàn đứng dậy . Mọi câu nói dừng lại , bắt đầu có tiếng xì xầm bàn tán về tụi nó . Tụi hắn lạnh lùng , liếc đám nhân viên đang õng ẹo đó . Việc này ko qua khỏi mắt tụi nó . Tụi nó ngồi xuống xem tụi hắn xử lí ra sao . Tụi hắn bắt đầu chiến thuật . Riêng hắn vẫn lạnh lùng , ko nói gì . Anh và Nhân thấy vậy nên chơi một mình . Hàng loạt điện thoại , máy ảnh , ipad , máy tính bảng , vâng vâng và vâng vâng đang hoạt động hết công suất để chụp hình tụi hắn . Hắn liếc một cái lạnh lùng . Khí chất máu lạnh và bá đạo toát ra từ người hắn , nó thấy vậy liền đứng dậy , đập bàn :

- Ai chụp hình thì chuẩn bị vào quan tài đi ! – nó lạnh lùng nói

Sau câu nói của nó hàng loạt các thiết bị điện tử được hạ xuống . Lúc này anh và Nhân mới chơi :

- Em nào lại đây anh đãi ăn một chầu – anh nở một nụ cười rạng rỡ nhưng giả tạo ko ấm ấp như nụ cười anh dành cho nhỏ và nó . Nhỏ nhận ra điều này nên mới im lặng . Hàng loạt nhân viên õng ẹo tiến tới anh , đám nhân viên cứ ưỡn ưỡn rồi lại ưỡn . Khi đồ ăn được đưa ra anh lấy khay đồ ăn từ bà cô nhân viên tiến tới đám nhân viên đó . Anh giả bộ hất khay đồ ăn vào đám nhân viên . Nhân thấy thế cầm bình trà đổ vào tóc mấy người đó rồi làm giọng biết lỗi :

- A , anh xin lỗi anh vô ý quá – Nhân nói mà cười thầm trong lòng .

Còn đám nhân viên đó sau khi bị 2 người tụi hắn tắm bằng trà và kem thì quê quá nên bỏ chạy luôn . Sau khi đám người đó chạy đi hết tụi nó mới bò lăn ra cười . Tụi nó cười chảy nước mắt , tụi hắn cũng vậy trừ hắn ra ai cũng cười . Nhìn tụi nó cười như vậy , tụi hắn trong lòng dâng lên một cảm giác vui vui khó tả . Phải chăng vì những nụ cười rạng rỡ và tỏa nắng như ánh sang mặt trời ấy ? Cười đã tụi nó về nhà , tụi nó quyết định tụi hắn chở đi đâu cũng được miễn sao chỗ đó ngủ được . Tụi hắn mỗi người một hướng . Tụi nó trên xe đã lăn ra ngủ . Hắn chở nó về bản doanh tổ chức hắn , anh thì chở nhỏ về bản doanh tổ chức nó còn Nhân chở Ân về một căn biệt thự nằm kế bên một khu vườn toàn là hoa tulip . Hắn chở nó tới nơi quay sang nó , bế nó vô phòng hắn , đặt lên giường . Hắn trải nệm nằm ở dười đất . Anh thì đưa nhỏ vào phòng nhỏ cho nhỏ nằm trên giường , đắp chăn cho nhỏ rồi xuống đất nằm , anh ko trải gì luôn , cứ thế mà nằm . Còn Nhân đưa Ân về phòng , cẩn thận đắp chăn cho Ân rồi về phòng mình ngủ . Nó đang ngủ thì bật dậy , xoa xoa mấy cái trên trán , như nhớ ra cái gì đó nó chạy thật nhanh xuống bếp . Nó vừa đi ra hắn mở mắt nhìn lên giường ko thấy nó đâu , hắn phóng ra khỏi phòng , ko biết mình chạy đi đâu , hắn ko tự chủ được đôi chân mình được nữa . Một hồi , hắn chạy xuống bếp thấy nó đang cặm cụi làm cái gì đó . Nó vừa làm xong , quay lại thấy hắn đang đứng đó :

- Uả Nhất Nam ? Anh uống đi , hồi nãy tôi hứa với anh rồi mà ! – nó dịu dàng nói và đưa li trà ô long tự tay nó pha cho hắn

Hắn cầm li trà , uống một hơi hết sạch . Uống xong , bỏ li trà xuống bàn nói :

- Ngon – hắn lạnh lùng nhưng câu nói lạnh lùng này làm nó vui ko thể tả . Nó nở một nụ cười rạng rỡ

- Thật à ? – nó hỏi , trên môi một nụ cười rạng rỡ

- Thật đi ngủ đi – hắn lạnh lùng nói nhưng trong đó có chút dịu dàng

- Umk – nó trả lời rồi nhảy chân sáo lên phòng . Nó nằm xuống giường chìm vào giấc ngủ . Nhưng trên môi vẫn còn nụ cười dịu dàng . Hắn cũng lên ngủ .


Chương 8 : Đi học ? Oh no ! Đó là địa ngục trần gian .Vì …

Hôm sau , khi những tia nắng chiếu qua những căn biệt thự . Nhỏ và Ân đã dậy từ rất sớm để nấu ăn . Còn nó vẫn đang nệm êm chăn ấm trên chiếc giường ko phải của mình mà là của hắn . Đúng 8h00 hắn lên phòng vẫn thấy nó còn ngủ . Hắn thở dài , kéo tấm chăn ra khỏi người nó , nói giọng đều đều :

- Bây giờ cô có dậy ko ? – hắn hỏi

- …… - vẫn ko trả lời

- Tôi đếm từ 1 tới 3 nếu cô ko dậy thì coi chừng với tôi – hắn nói lại lần nữa – 1- hắn đếm

- …. – nằm im bất động

- 2 – hắn vẫn tiếp tục đếm

Tới đây nó mới bật dậy , nó vươn vai ngáp một cái dài

- Tôi dậy rồi đây – nó nói giọng còn buồn ngủ

- Đi đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng – hắn nói rồi đi ra khỏi phòng

Nó cũng vào WC là VSCN . Sửa soạn một hồi , nó cũng đi xuống ăn sáng . Khi đi xuống ngồi vào bàn ăn , tất cả món ăn được bày ra , toàn là sơn hào hải vị . Những món quý hiếm nhất trên dời . Đang ăn , thì tiếng chuông điện thoại bài live while we're young quen thuộc của nó reo lên . Nó dừng ăn , hắn cũng dừng ăn . Đưa điện thoại lên bắt máy :

- Alo , mama à ? Gọi con có gì ko ? – nó nói giọng ấm áp

- Con lát nữa trở về ẹ , mẹ có chuyện cần nói – đầu dây bên kia giọng nói trầm trầm của một người phụ nữ vang lên

- Nhưng mà mẹ tụi con đang … - nó phản bác , chưa nói xong mẹ nó đã chen vào

- Ko nói nhiều , chuyện này rất quan trọng , con kêu Ái , Ân và anh hai về luôn – mẹ nó nói giọng nghiêm khắc

- Dạ , con biết rồi – nó ỉu xìu nói rồi cúp máy

Hắn nãy giờ đã nghe hết mọi chuyện nên lên tiếng nói :

- Cứ về , buồn gì chứ ? Tôi về theo cô – hắn nói giọng lạnh lùng nhưng ấm áp đối với nó . Hắn ko hiểu sao lúc đó lại nói ra câu ấy . Từ trước giờ hắn có rãnh rỗi làm mấy việc như vậy đâu

- Umk , tôi biết rồi – nó nở nụ cười rất tươi rồi ăn tiếp . Sau khi ăn xong , nó bắt hắn chở nó về bản doanh của tổ chức nó . Sau một hồi nghe nó lảm nhảm bên tai mình , hắn mới đồng ý chở nó . Tới nơi nó chạy thẳng vào đại sảnh tìm mọi người . Mọi người thấy nó liền chạy lại hỏi :

- Làm gì mà vội vã thế ? – Ân nhíu mày hỏi

- Lát tao sẽ thông báo , bây giờ đi tới chỗ tập trung – nó nói bằng giọng nghiêm túc , 2 nhỏ bạn của nó thấy vậy nên cũng hiểu ra chắc có chuyện gì quan trọng lắm nó mới nghiêm túc như vậy . 5 phút sau , tất cả mọi người đều tập trung lại . Nó , nhỏ và Ân bước lên bục ngồi vào đúng vị trí của mình , mấy tên kia thì đang đứng ở phòng camera . Nó lên tiếng nói :

- Bây giờ tôi sẽ vào vấn đề , vấn đề thứ nhất là các bộ phận công ti trên toàn Châu Á đang rất hỗn loạn vì cổ phiếu bị rớt giá . Vì vậy , họ sẽ tìm tới những công ti lớn và các tổ chức có tên tuổi trong giới hắc đạo xin giúp đỡ , tôi nghĩ … chúng ta chỉ giúp những công ti nào cần thiết thôi , mọi người hiểu chứ ? – nó nói giọng lạnh lùng

- Hiểu ạ ! – tất cả người trong đại sảnh đồng thanh nói

- Vấn đề thứ hai , sắp tới chúng tôi sẽ đi một chuyến , có thể sẽ lâu về , nên trong thời gian chúng tôi đi , tôi giao trách nhiệm cho Tứ Dark , hãy giữ cho tổ chức ngày càng phát triển . – nhỏ nói giọng đều đều

- Mọi người đã hiểu , vậy thì chúng ta tan họp – Ân nói giọng có vẻ mệt mỏi . Tụi nó vừa đi xuống là tụi hắn chạy lại , nhất là Nhân . Nhân chạy lại đỡ Ân , lo lắng :

- Ân sao thế ? – Nhân nhăn mặt hỏi

- À ko sao , tại Ân ghét đi máy bay ! – Ân trả lời

- Bây giờ chuẩn bị về kìa anh hai ! Mẹ kêu á ! – nó nói với anh

- Ok ! – anh nó trả lời bằng giọng đều đều

Tụi nó và tụi hắn đi thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi về . Thật sự nói tụi nó hôm nay rất đẹp . Tụi hắn cũng rất đẹp , có khi hơn tụi nó . ( để Kami giới thiệu sơ qua trang phục của tụi nó và tụi hắn nha ! )

Nó : Nó diện một cái vái ngắn ngang đầu gối màu trắng , bên hông có cái nơ cũng màu trắng . Mái tóc màu xanh được nó buộc thành hai bên . Mỗi bên có một cái nơ nhỏ màu tím trông rất dễ thương . Cái headphone màu trắng . Đôi giày búp bê màu trắng . Tay đeo đồng hồ hiệu Casio cũng màu trắng . Sợi dây chuyền màu vàng của tổ chức . Cuối cùng là cái kính mát cũng màu trắng nốt ( bà này toàn màu trắng )

Nhỏ : Nhỏ hôm nay cũng mặc váy . Chiếc váy ngắn ngang đầu gối giống nó nhưng là màu xanh nước biển . Mái tóc được nhỏ xõa tự nhiên . Đôi giày cao cổ màu đen dài hơn mắt cá chân một chút . Tay đeo đồng hồ hiệu Casio màu trắng . Cổ đeo dây chuyền của tổ chức .

Ân : Ân theo hai nhỏ bạn mặc váy theo . Nhưng cô mặc váy ngắn màu đen ngang đùi , bên trong còn mặc thêm một cái quần bó màu trắng dài tới đầu gối . Đôi giày bata hiệu Converse màu hồng . Tay đeo đồng hồ Casio màu trắng giống nó và nhỏ . Mái tóc nâu dài được buộc lên gọn gàng . Thêm sợi dây chuyền màu cam của tổ chức .

Tụi hắn thì vẫn quần Jeans , áo sơ mi . Tiến thẳng tới sân bay . Sau một hồi , xem vé máy bay và đã biết mình ngồi ở đâu , nó nói :

- 324e2 – nó nói hàng ghế của mình lên

- 324e3 , tao ngồi sau mày – tới lượt nhỏ lên tiếng

- 324e4 , tao ngồi sau mày nữa ! – Ân nói rồi đập vào vai nhỏ

Bây giờ tụi nó nhìn qua tụi hắn , tụi hắn thở dài đọc hàng ghế của mình

- 325e2 – hắn đút tay vào túi quần thản nhiên đọc

- 325e3 – anh đọc cụt ngủn

- 325e4 – Nhân đọc cho có

- Ai cho anh ngồi cạnh tôi ? – tụi nó đồng thanh hỏi tụi hắn

- Muốn biết thì đi hỏi người đưa vé – hắn trả lời lạnh lùng thay cho hai thằng bạn

Ngồi vào máy bay , nó đeo headphone vào nghe nhạc . Hắn cũng vậy , nghe một hồi nhìn qua nó , nó đã ngủ từ lúc nào . Bây giờ trông nó thật đẹp , đẹp như thiên thần ấy . Hắn cứ nhìn nó . Bỗng nhiên , máy bay bị nghiêng , đầu nó tựa vào vai hắn . Hắn ko đẩy đầu nó ra , cứ để vậy cho nó ngủ . Ko hiểu sao hắn lại làm vậy . Hai cặp kia cũng vậy , trong khi tụi nó ngủ , tụi hắn mỗi người mỗi suy nghĩ , nhưng trọng tâm là người con gái ngồi cạnh mình . Sau 12 tiếng ngồi trên máy bay , tụi nó và tụi hắn bước xuống . Trước cổng đã có sẵn 3 chiếc Lexus màu vàng chờ sẵn . Nhưng lần này ko đơn giản là tụi nó leo lên xe cho tụi hắn chạy . Nó đang định mở miệng nói thì chuông điện thoại của hắn reo lên , hắn bắt máy :

- Alo – hắn lạnh lùng

- Nhất Nam , con bỏ cái thói lạnh lùng đi , về cho ta – người của đầu dây bên kia ko ai khác chính là chủ tịch tập đoàn B.I – Lí Bạch Khang kiêm luôn ba hắn , kiêm luôn một trong những người làm cho hắn nghe lời nhất .

- Con ở VN rồi – hắn đã giảm bớt phần lạnh lùng trong câu nói của hắn . Nó cảm nhận được

- Vậy thì con đi qua nhà chủ tịch Trương đi , ba sẽ ở đó chờ con – ba hắn nói

- Ok , con qua liền – hắn nói rồi cúp máy cái rụp

- Thôi , bây giờ quay lại vấn đề chính , tụi tôi muốn lái xe – nó chỉ vào cái xe nói

- Tùy – hắn trả lời ngắn gọn . Nhưng nó hiểu là hắn đã đồng ý cho tụi nó chạy xe

Tụi nó leo lên xe , gạt cần số , nhấn ga và phóng về nhà . Tụi nó trên đường cứ nói chuyện cười đùa mãi như cả năm chưa gặp nhau ấy . Cũng phải thôi , khi về tụi nó rất thích . Vì là quê hương quậy quá của tụi nó và cũng là nơi tụi nó có những lịch sử về trường học rất ư là hào hùng và vinh quang . Về tới nhà , nó đẩy cửa bước vào . Tới phòng khách , nó oang oang cái miệng :

- MAMA ƠI , WHERE ARE YOU ? – nó hét to

- Con nhỏ cái miệng thôi Ayame – một người phụ nữ tuy đã già nhưng vẫn toát ra vẻ quí phái và trẻ trung đi từ trên nhà xuống

- Mama gọi con về gấp có chuyện gì ạ ? – nó hạ giọng hỏi người phụ nữ đang ngồi ở ghế sofa . Đó là mẹ nó – Huyền Vũ Phương Linh .

- Mấy con ngồi xuống đi , mẹ sẽ nói – mẹ nó nói nhẹ nhàng . Tụi nó nghe vậy liền ngồi xuống .

- Hôm nay có bạn mẹ qua chơi , ba con đang dẫn về đấy – mẹ nó rót trà cho từng đứa

- Dạ , mà công ti dạo này tốt ko mẹ ? – anh nó hỏi

- Rất tốt – mẹ nó tỏ vẻ hài lòng về câu hỏi này

Một lát sau có một người đàn ông và một đôi nam nữ bước vào . Nhìn thấy người đàn ông đó nó chạy lại ôm chầm lấy người đàn ông nói giọng vui mừng :

- Papa về rồi , nhớ papa quá ! – nó nói

- Umk , ta cũng nhớ con , bây giờ để cho ta giới thiệu bạn ta nè ! – người đàn ông nói giọng trầm trầm nhẹ nhàng . Đó là ba nó – Trương Dĩ Phong kiêm luôn người mà nó sợ nhất trong nhà . Nó nghe vậy liền buông tay ra ngồi xuống .

- Ta xin giới thiệu , Đây là Lí Bạch Khang và Nguyễn Trần Tuyết Vân – ba nó từ từ giới thiệu từng người

- Họ Lí , chú ấy họ Lí ? – nó thắc mắc , quay sang hắn – Anh họ gì ? – nó hỏi

- Tôi họ Lí tên Nhất Nam – hắn trả lời tỉnh bơ

- Vậy chú Khang là ba anh hả ? – nó ngạc nhiên

- Umk , chú là ba thằng Nam – ba hắn tiến tới nói

- Thôi bây giờ vô vấn đề chính đi – mẹ nó và mẹ hắn đồng thanh

- Ok – ba hắn nói

- Hạ Băng , ta muốn con đi học trong vòng 2 tuần – ba nó nói giọng nghiêm túc

Nó nghĩ một lát , rồi la lên :

- Papa nói cái gì ? Đi học ? Con ko đi đâu – nó chống cự

- Vậy thì đi qua Mỹ vào trại huấn luyện của chú Huy – ba nó nói lại

- Ơ , vậy con sẽ đi – nó nói giọng ỉu xìu . Nhỏ và Ân nãy giờ ngồi nghe rất ngạc nhiên tới ba nó , mẹ nó , anh nó cũng vậy . Trước giờ nó rất thích đi học . Tại sao hôm nay lại như thế .

- À , cho ta nói thêm , con ko được gây lộn , đánh nhau , cúp học – mẹ nó tuôn một lèo

- Mama , sao con chịu nỗi ? – nó nhõng nhẽo

- Bây giờ có nghe ko ? – mẹ nó hỏi lại lần nữa

- Dạ nghe – nó nói ỉu xìu

- Nhất Nam , nãy giờ con nghe hết rồi thì cũng làm theo luôn đi – ba hắn nói

- Con sao cũng được – hắn trả lời ngắn gọn giọng đều đều

Sau câu trả lời ấy tụi nó và tụi hắn kéo nhau tới quán bar cũ . Tới bar tụi nó và tụi hắn đi thẳng vào phòng vip . Thật ra ba mẹ nó và ba mẹ hắn đâu muốn tụi nó đi học đâu . Vì mấy người này đã biết quá rõ về lever quậy phá của tụi nó . Tụi nó đã có một cái lịch sữ rất hào hung và vinh quang trong 24 ngôi trường trên thế giới . Trường nào tụi nó cũng được ghi danh vào bảng vàng của trường . Nhỏ lên tiếng sau khi kêu đồ uống :

- Mày thích đi học lắm mà ? Sao hôm nay kì zậy ? – nhỏ thắc mắc

- Đi học ? Oh no ! Đó là địa ngục trần gian . Vì 1 ngày nữa là tới Valentine

“ phụt ”

Nghe tới đây nhỏ và Ân đang uống nước phun ra hết . Valentine – đúng Valentine đối với tụi nó là địa ngục . Hầu hết các ngôi trường tụi nó học đều cập nhập thông tin rất nhanh . Nếu tụi nó vào học , chỉ cần 3 phút thôi là nguyên một trường biết hết . Valentine dù tụi nó có giỏi đến mấy cũng ko thoát khỏi tay tụi con trai trong trường . Sáng nào cũng có một bài chạy maratong miễn phí . Kì này đi học vào lúc này , tụi nó chết chắc .




Phan_1
Phan_2
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16 end
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .